Người đời có bài thơ về vợ rất chuẩn như sau:
“Kính vợ đắc thọ ,
Sợ vợ sống lâu ,
Nể vợ bớt ưu sầu ,
Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử …
Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bấtđạo .
Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung .
Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người .
Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng .
Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc , là trời đánh thánh đâm ,
Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng langdạ sói .
Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ .
Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi ” ăn vụng” , là ngũ mã phanh thây …
Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời..ý trời cái mà ý trời..”
Nguồn: ST